THƠ TAM QUỐC

Đã mờ rồi ánh kiếm ánh đao
Lùi xa rồi tiếng loa tiếng trống
Vẫn rõ ràng sống động bao gương mặt anh hùng
Con đường xưa ngập trong cát bụi
Thành quách xưa hóa cảnh hoang tàn
Năm tháng oai hùng thành lịch sử
Bao chiến công tên tuổi còn vang
Mộng bá vương ai người quyết định
Lẽ thịnh suy há chẳng có nguyên nhân
Sự đời vần vũ như mây gió
Đổi thời gian, đổi cả không gian
Tụ tán nhờ có duyên, ly hợp vốn do tình
Trả món nợ non sông trước mắt
Mặc đời sau thiên hạ luân bình
Nước Trường Giang hóa thành sông lệ
Gió Trường Giang vang mãi bài ca
Giữa bầu trời lịch sử muôn triệu ánh sao xa
Trong dân gian vạn thuở, ấy muôn triệu đóa hoa!


--
  _Trung Kiên_


-- Thân chưa bay nhảy, tính lui rồi,
Ngày khác thành công, hẳn nhớ lời.
Bởi Chúa nghiêng lòng đem phó thác,
Trận tiền gió lạnh, ánh sao rơi...
Cao Hoàng vung kiếm thần ba thước,
Rắn trắng Mang đường đổ máu loang.
Diệt Sở, bình Tần, xây xã tắc,
Hai trăm năm lẻ, dứt triều cương.
Lạc dương, Quang Vũ kế ngai rồng,
Truyền đến Hoàn, Linh lại lở long.
Hiến Ðế dời đô về huyện Hứa,
Bốn phương hào kiệt nổi như ong!
Chuyên quyền Tào Tháo được thiên thời,
Mở nghiệp, Tôn Quyền cũng vững nơi.
Huyền ức riêng mình không đất đứng,
Nương thân Tân Dã tạm thời thôi...
Nam Dương Gia Cát ẩn tài danh,
Bụng chứa kinh luân với giáp binh.
Từ Thứ ra đi, vừa tiến cử,
Lưu Quân ba lượt đến lều tranh!
Tiên sinh hăm bảy tuổi đương xuân,
Thu xếp cầm thư, giữ ruộng vườn.
Tây Thục, Kinh châu trời sẳn để...
Cho người mở rộng túi kinh luân.
Một lời đầu lưỡi, nổi ba đào,
Muôn kế tung ra, sấm sét gào!
Rồng cuộn, hổ vờn yên bốn cõi,
Muôn đời ai dễ sánh tài cao?
Sông dài cuồn cuộc ra khơi ,
Anh hùng : sóng dập, cát vùi thiên thu...
Dở hay, thành bại nào đâu?
Bể dâu chớp mắt , nghoảnh đầu thành mơ !
Non xanh còn đó trơ trơ ,
Tà dương lần lửa sưởi hơ ánh hồng.
Lão tiều gặp lại ngư ông ,
Bên sông gió mát , trăng trong , kho trời.
Rượu vò lại rót khuyên mời ,
Cùng nhau lại kể chuyện thời xa xưa...
Kể ra biết mấy cho vừa?
Nói cười hỉ hả , say sưa quên đời..

  _Trung Kiên_